The service having id "buzz" is missing, reactivate its module or save again the list of services.

“Hà Nội – Amsterdam mãi mãi trong tôi”

Post by: Ninh Hạnh | 31/12/2011 | 6168 reads

Bài dự thi: Viết về trường Hà Nội - Amsterdam thân yêu

Tự hào. Kiêu hãnh. Hà Nội – Amsterdam…

Tự hào. Kiêu hãnh. Hà Nội – Amsterdam…

Lâu lắm mới được về Hà Nội. Thành phố dường như bận rộn hơn. Xe cộ đi lại tấp nập hơn; một số tòa nhà lúc tôi chưa đi còn đang thi công dở, giờ đã được hoàn thiện giữa lòng Hà Nội bận bịu. Thành phố và mọi thứ dường như đang chuyển mình với cái đà phát triển của xã hội. Ams cũng lớn lên trong lòng Hà Nội thân yêu, cũng trưởng thành theo năm tháng. Nhưng ở một khía cạnh nào đó thì Hà Nôi – Amsterdam đối với tôi nó cứ vẫn thế. Vẫn mặn mà cái tình bạn, tình thầy trò mà dù có ở gần, hay ở xa… Học dưới mái trường Hà Nội – Amsterdam 5 năm – 4 năm cấp 2 và 1 năm cấp 3, trường gắn bó với tôi như ngôi nhà thứ hai. Nhiều lúc tôi tự hỏi liệu mình có được ngày hôm nay nếu không có Ams? Rồi tôi lại cười tủm tỉm: đúng là mình may thật. Ams… tuyệt vời…

            Kể về Ams thì nhiều lắm, vô kể lắm, nhưng có một điều mà tôi có thể khẳng định rằng Ams cho người ta những thứ không thể tìm được nơi đất khác…

Đối với tôi, Ams là nơi khởi đầu những ước mơ, là chỗ dựa để tìm về của những cánh chim xa quê, của những con thuyền xa bến. Ams là bờ, là bến. Là nơi khởi đầu, là nơi để người ta ngoảnh lại, nhìn về quá khứ và hướng tới tương lai. Ams là con thuyền cưỡi song tiến ra biển khơi rộng lớn. Ngôi trường Hà Nội – Amsterdam – đúng như người ta đã nói, là một trong số ít những trường trung học phổ thông được cả thế giới nhắc đến. Chắc ít có nơi đâu mà có bề dầy lịch sử với bao nhiêu thành tích như giải Thành phố, Quốc gia, Quốc tế, bao nhiêu cựu học sinh đạt được học bổng ở những trường đại học danh tiếng hàng đầu thế giới, hay bao nhiêu cựu học sinh hiện đang là những bác sĩ tài giỏi, doanh nhân thành đạt, những con người thành công trên nhiều lĩnh vực khác nhau. Cứ nói đến Ams là tôi tự hào lắm. Chính mái trường Hà Nội – Amsterdam ấy là nơi khởi đầu những ước mơ, hoài bão của tôi. Hồi lớp 6, ngoài Toán, Sinh học đã trở thành niềm đam mê của tôi. Nhờ những lần được giao nhiệm vụ sưu tập về các loại sinh vật và tìm kiếm các hình ảnh, thông tin, tôi đã học được rất nhiều kiến thức thú vị. Thậm chí tôi còn nhớ có lần cô giáo dạy Sinh hồi lớp 6 của tôi nói đùa nhưng khiến tôi khá vui rằng “Máy tính của cô bây giờ toàn bài sưu tập Sinh của Hoàng Anh rồi”. Đến năm lớp 9, thì tôi quyết định thi vào chuyên Sinh. Lên lớp 10, thì tôi thi đỗ chuyên Sinh của Ams và đã có rất nhiều thời gian đáng nhớ. Đến bây giờ, tôi đã quyết định rằng mình sẽ theo đuổi niềm đam mê của mình là con đường Sinh Y tới cùng. Nếu không nhờ có Ams, thì chưa chắc tôi đã có được niềm đam mê và có nhiều hoài bão như ngày hôm nay. Như thế đấy, dù ở đâu, dù gần, dù xa, tất cả những ước mơ, những khởi đầu đều được ấp ủ và xuất phát dưới mái trường Hà Nội – Amsterdam thân yêu.

Ams cho tôi những bài học hay, những người Thầy Cô tốt mà tôi sẽ luôn khắc cốt ghi tâm. Những tiết học ở Ams đã cho tôi một hệ thống kiến thức vững chắc. Những kiến thức ấy theo tôi đến tận bây giờ, và chắc chắn là cả về sau nữa. Nếu không nhờ những kiến thức học được từ hồi học ở Ams, chắc bây giờ tôi đã chẳng có được niềm vui nho nhỏ là đọc những quyển sách Khoa học bằng tiếng Anh, hay lớn hơn là cảm thấy tự tin hơn trước bạn bè quốc tế. Tuy vậy, Ams không chỉ cho tôi những kiến thức, kĩ năng về học tập, mà còn dạy tôi cách làm người, và quan trọng hơn nữa, nó cho tôi bao kỉ niệm đẹp. Những giờ học không chỉ có nghe giảng, chép bài, làm bài, kiểm tra, rồi ra về, mà còn chứa đựng những tâm sự của Thầy Cô, những tiếng cười tinh nghịch của lũ bạn. Những tiết học ở Ams là những lần cười đau bụng khi bọn bạn “chế” vài từ trong giờ Sinh khiến cô giáo cũng phải đỏ mặt, là những câu bông đùa của các Thầy, Cô khiến lũ học trò phải ôm bụng cười, hay là những lần cả lớp nơm nớp nín thở đợi Thầy, Cô gọi học sinh lên kiểm tra bài cũ đột xuất, rồi thở phào nhẹ nhõm sau khi những giây phút căng thẳng ấy kết thúc. Những tiết học ở Ams cũng là những giây phút nghiêm nghị của Thầy, hay những ánh mắt thoáng buồn của cô trước một đứa học trò mắc lỗi. Hơn nữa, Ams trang bị cho tôi không chỉ kiến thức, mà còn những hành trang, công cụ giúp tôi trong học tập và cuộc sống. Ở Ams học sinh sớm được tiếp cận những phương pháp học mà còn ít trường ở trong nước áp dụng. Những lần làm chuyên đề, hay làm project chung với nhóm, hay kể cả những vở kịch Giáo dục công dân cũng mang lại không ít kinh nghiệm trong làm việc tập thể cũng như cá nhân. Đối với tôi, những lần làm nhóm ấy còn đem lại bao nhiêu kỉ niệm đẹp với bạn bè. Những vở kịch từ hồi lớp 8, lớp 9 vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi đến tận bây giờ. Thỉnh thoảng, tôi với lũ bạn lại lôi ra xem lại một cái video một vở kịch của của chúng tôi từ cách đây hơn 2 năm rồi ngồi cười khoái chí. Nhữn ngẫm sao cũng thấy thời gian trôi qua nhanh thế… Mới ngày nào còn ngồi với nhau, giờ đã mỗi đứa một nơi. 5 năm ở Ams trôi qua mà tôi cứ ngỡ như chỉ mới tháng trước, hay ngày hôm qua đấy.

Lại nhắc lại cái chuyện vở kịch chung ngày xưa, đấy, hồi đấy cùng nhau làm một vở kịch rồi “cười lăn cười bò” với nhau, giờ thì cái thời ấy cũng xa xa rồi… Cái lớp 9C nghịch ngợm của tôi sau khi tốt nghiệp cấp 2 thì mỗi đứa một nơi. Lấy Ams cấp 2 làm cái đà, giờ đây mỗi đứa đã đi về một ngả. Đứa chuyên Toán, đứa Lí, đứa Hóa, đứa Anh, đứa Sinh; đứa tiếp tục thi vào Ams cấp 3, đứa thi vào ĐH KHTN (Tổng hợp), đứa đi du học nơi này nơi nọ, v..v… Đấy, mỗi đứa lại một nơi, nhưng được cái lúc nào cũng thân thiết như anh chị em ruột. Dù có mỗi đứa một nơi, nhưng lúc nào cũng quan tâm giúp đỡ lẫn nhau. Tình cảm thì lúc nào cũng bền chặt, không đổi. Nhiều lúc nhớ nhà, nhớ trường, chỉ nhìn lên những bức ảnh với những người bạn thân với những hàng cây xanh, những bức tường vàng cũ kĩ ở Ams cũ nhưng lưu giữ biết bao nhiêu kỉ niệm, mà khiến tôi thật vui và ấm áp. Nhiều lúc ở xa tôi cũng lo là bọn bạn cũ sẽ quên mình chứ (cười). Nhưng khi đọc lại lưu bút của mấy đứa bạn thân, đọc thấy những lời chúc nho nhỏ, những niềm tin gửi gắm, lại làm tôi thêm quyết tâm phấn đấu mà quên đi những ý nghĩ vẩn vơ ấy. Không, bọn nó không quên mình đâu, vì tình bạn đâu có đo bằng khoảng cách. “Once friends, forever friends. Once Amsers, forever Amsers” (Một lần làm bạn, mãi mãi là bạn. Một lần làm Amsers, mãi mãi là Amsers). Lên cấp 3 cũng vậy, tôi gặp rất nhiều người bạn tốt, không chỉ trong lớp, mà còn cả ở trong khối. Môi trường học chuyên cấp 3 ở Ams tuy mang tính chất cạnh tranh cao, nhưng tôi vẫn luôn thấy vui tươi thoải mái vì xung quanh mình toàn là những người bạn tốt và chân thành. Thầy, Cô thì luôn quan tâm mình như những người cha, người mẹ thứ hai vậy. Trong thời buổi xã hội phức tạp, có những người bạn, và có được những tình cảm ấm áp như vậy quả là không dễ. Thế mới biết môi trường ở Ams quan trọng và ý nghĩa tới chừng nào.

Chỉ được học ở Ams cấp 3 một năm thôi, tôi cũng thấy tiếc nhiều thứ lắm. Tôi không có đủ 12 năm học ở Việt Nam, không được học hết cấp 3 với mọi người, không được học Ams cho tròn 7 năm. Tôi thấy tiếc vì không được một lần tham gia “Ngày hội anh tài”. Hồi cấp 2 nhìn thấy các anh chị dựng trại, chuẩn bị tài năng khối chuyên, tôi cũng quyết tâm phải đỗ Ams cấp 3 để có một ngày được như thế. Thế nên, hồi lớp 8, lớp 9 có vé thì tôi toàn bận học nên không đi được. Lên lớp 10 thì chương trình NHAT lại lùi lại nên không tham gia được. Kể cũng tiếc, cũng buồn, thỉnh thoảng tôi lại trách mình về việc này. Nhưng không sao, chỉ cần được nhìn ảnh, xem video clip là tôi cũng cảm nhận được không khí rồi! Thế là tôi cũng cảm thấy quá hạnh phúc rồi, được tham gia thật chắc còn vui hơn biết mấy. Một cái tiếc nữa là chắc tôi sẽ để lỡ Made In 12 của khóa 10-13 chúng tôi. Lại lỡ một lần cười, lần khóc với bạn bè, lỡ cái giây phút mà tình bạn bè Thầy Cô vỡ ào thành những tiếng nấc nghẹn ngào, lỡ cái kết của 12 năm học sinh phổ thông ở Ams. Tiếc lắm đấy Ams ơi…Nhưng thôi, tiếc cũng không được gì. Tôi biết chắc rằng rất nhiều anh chị du học sinh khóa trước tôi, hoặc bạn bè cùng trang lứa hiểu cái cảm giác này của tôi. Tôi nhận thấy ngồi tiếc cũng bằng không, chi bằng phấn đấu học tập thật giỏi, làm những công việc thật tốt giúp ích xã hội để gặt hái những thành công, để xứng đáng là học sinh Ams với bạn bè trong nước và quốc tế, để không hổ danh là học sinh Ams vừa năng động, vừa học giỏi.

            Vốn bình thường tôi là đứa ít nói, cũng không giỏi diễn đạt tình cảm của mình. Tình cảm và nỗi niềm biết ơn sâu nặng của tôi với mái trường Hà Nội – Amsterdam có thể không được diễn đạt bằng lời một cách trôi chảy, nhưng là những tình cảm đẹp, trong sáng, và thiêng liêng nhất mà tôi luôn nâng niu giữ trong lòng suốt bấy lâu nay. Tôi chắc rằng rất nhiều người cũng có cùng những suy nghĩ như tôi, cũng cùng hướng về mái trường Ams giàu truyền thống. Thôi thì để chốt lại những dòng cảm xúc vừa rồi, tôi cũng có vài lời…

            Đối với các anh chị khóa trên, cảm ơn các anh chị đã là những tấm gương sáng để chúng em noi theo, để các Thầy, Cô, cũng như bạn bè tự hào.

            Đối với những anh chị, bạn bè, các em còn học ở Ams, mong mọi người tận hưởng được từng giây phút ở Ams. Hãy học tập thật tốt, hãy cười đi, khóc đi, sống hết mình đừng đánh mất một giây phút nào của những năm tháng tuyệt vời ấy. Dù là năm đầu, hay năm cuối ở Ams, hãy sống là chính mình. Đừng để lỡ hay mất cái giá trị thật của Amsers, đừng để mất đi cái tinh thần thật của Ams… Hãy yêu Ams, thật lòng…

            Đối với những người đã từng học ở Ams, còn gì tuyệt vời hơn khi có một nơi như Ams để nhớ về và nhìn lại? Hãy lưu giữ những hình ảnh đẹp về Ams ở sâu trong tim, để dù có đi đâu, về đâu, những tình cảm và những mảnh kỉ niệm ấy vẫn luôn được giữ vẹn nguyên.

            Cảm ơn bạn bè đã cho mình những năm tháng thật tuyệt vời ở Ams…

            Cảm ơn Thầy, Cô đã là những người lái đò đưa con đến những miền đất vô giá…

            Cảm ơn bố mẹ ông bà đã luôn động viên con học hành và yêu thương con…

            Cảm ơn bông hoa bằng lăng tím, cảm ơn hoa phượng đỏ thắm, cảm ơn, cảm ơn, cảm ơn,…

            Cảm ơn mãi mãi… Hà Nội – Amsterdam.

            Và vì cảm ơn sẽ chẳng bao giờ là đủ, xin trọn tấm lòng với mái trường Hà Nội – Amsterdam…

Phan Thị Hoàng Anh

                                                                      (9C 06- 10, Sinh 10-13- du học sinh Mỹ)


* Cuộc thi được tài trợ bởi trung tâm tiếng Anh RES:

           Reliable English School

* Cơ cấu giải thưởng:

- 01 Giải thưởng Giải nhất tháng: Giấy chứng nhận, Tiền thưởng 500.000đ, Quà lưu niệm, Học bổng khóa học IELTS trị giá 3.000.000đ của RES. 

- 02 Giải thưởng Giải nhì tháng: Giấy chứng nhận, Tiền thưởng 300.000đ, Quà lưu niệm, Học bổng khóa học IELTS trị giá 1.500.000đ của RES.

- 02 Giải thưởng Giải ba tháng:  Giấy chứng nhận, Tiền thưởng 200.000đ, Quà lưu niệm, Học bổng khóa học IELTS trị giá 1.000.000đ của RES.

Và còn nhiều giải khuyến khích tháng khác.

* Những bài dự thi đạt giải trong tháng sẽ:

- Có cơ hội lọt vào vòng chung khảo để nhận giải thưởng năm với cơ cấu giải thưởng hấp dẫn hơn.

- Có cơ hội xuất hiện trong tập sách "Tuyển tập các bài viết hay cuộc thi "Viết về trường Hà Nội - Amsterdam thân yêu"".

* Bài dự thi xin gửi về hòm thư: info@n-ams.edu.vn, thuanducle@ymail.com,hanhninh.history@gmail.com